Không thầy đố mày làm nên
Trong giờ đạo đức, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp:
- Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ, ca dao về người thầy.
Lớp im lặng. Thầy giáo gợi ý:
– Câu này có 2 chữ “mày” và “nên”.
Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại gợi ý:
- Câu này có cả 2 chữ “không” và “đố”.
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết:
- Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ “thầy” và “làm”. Ðây là câu gì?
Cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên.
- Em cho biết đó là câu gì?
- Thầy giáo vui mừng hỏi.
- Thưa thầy đó là câu “Làm thầy mày không nên đố” !
Nỏ thần An Dương Vương
Thầy giáo kiểm tra đầu giờ:
- Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương?
Cả lớp im lặng. Thầy giáo bực quá bèn chỉ vào một học sinh hỏi:
- Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương?
Học sinh sợ sệt:
- Dạ, không phải em ạ.
Thầy bực quá đập bàn rầm rầm. Vừa lúc đó thầy Hiệu trưởng đi qua, thấy lớp ồn ào nên vào. Thầy giáo phân bua:
- Học sinh hồi này tệ quá. Tui hỏi ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không có học sinh nào trả lời được.
Thầy hiệu trưởng vỗ vai thầy giáo:
- Anh nói với anh Vương có gì cứ làm bản báo cáo với tui, tui sẽ đề nghị Ban giám hiệu trích quỹ ra đền, làm ầm ĩ lên làm gì mang tiếng chết!
Nói dối
Trên giảng đường, giáo sư tâm lý học nói:
-Bây giờ chúng ta đề cập đến khái niệm “nói dối”. Về vấn đề này, tôi đã viết trong công trình nghiên cứu khoa học của tôi, nhan đề “Bàn về sự nói dối”. Các anh, các chị, ai đã đọc cuốn sách ấy thì giơ tay lên.
Tất cả sinh viên đồng loạt giơ tay.
- Tuyệt lắm!, ông giáo sư nói tiếp, chúng ta vừa có một ví dụ rất sinh động cho bài giảng hôm nay. Cuốn sách của tôi còn chưa in xong.
Thầy giáo lười
Có một ông thầy rất lười biếng, thường kiếm cớ để không phải dạy dỗ gì cả. Một hôm ông vào lớp hỏi học sinh:
- Các em có biết hôm nay học cái gì không?
Cả lớp trả lời:
- Thưa thầy không!
Thầy tỏ vẻ giận dữ:
- Không biết? Vậy tới trường để làm cái gì? Về hết đi!
Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao.
Hôm sau, thầy giáo lại hỏi:
- Hôm nay các em có biết sẽ học cái gì không?
Cả lớp đồng thanh trả lời:
- Dạ biết!
- Đã biết hết rồi thì còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi!
Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp sẽ trả lời “có” và nửa lớp sẽ trả lời “không” xem thầy tính sao.
Ngày kế tiếp thầy hỏi:
- Các em biết hôm nay học cái gì không?
Nửa lớp trả lời:
- Thưa biết!
Nửa lớp còn lại thì đáp:
- Thưa không!
- Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn thầy về đi ngủ!
???!!!
Giáo sư logic
Một giáo sư môn logic học bị mất kính. Ông bèn suy luận: Ai lấy cắp? Đương nhiên là kẻ cắp rồi. Và tên này có thể bị cận thị, có thể không. Có thể hắn đã có kính, có thể chưa có. Nhưng nếu chưa có làm sao hắn có thể trông thấy kính của mình? Điều này chứng tỏ hắn không bị cận thị. Mà không bị cận thị thì đâu cần tới kính. Từ những giả thuyết trên, có thể kết luận là không ai lấy kính của mình cả. Chắc chắn nó nằm ở đâu đây thôi. Nhưng mình đã nhìn khắp rồi, không thấy gì cả. Mà mình nhìn được như vậy có nghĩa là mình đang đeo kính. A đúng rồi, kính đang nằm trên mũi của mình.
Thư giãn trước các kỳ thi 2010
Thầy giáo hỏi học sinh:
- Em nào cho tôi biết vì sao Nguyễn Trãi chỉ viết Cáo Bình Ngô mà không viết Cáo Bình Minh?
- Thưa thầy, nếu viết Cáo Bình Minh thì Nguyễn Trãi e ngại thế hệ sau sẽ có người hiểu lầm là một bài cáo miêu tả buổi bình minh ạ.
Một người ở xa đưa con ra Hà Nội dự kỳ thi đại học 2010. Khi về, ông nói chuyện với mấy người hàng xóm:
- Ở trên ấy, người ta sính dùng đồ Tây ghê lắm. Ngay đến cái hồ ở ngay trong nước mình thôi, của mình rành rành nhé, thế mà người ta cũng gọi là Hồ Tây cơ đấy.
Cô giáo nói với Hip-teen Sin-ja:
- Mới vào học được mấy ngày tại sao em không tả con chó để cô biết lực học của em thế nào?
- Cô ơi! Em đang cố viết về nó nhưng nó lại chạy mất.
Trong một cuộc thi người đẹp năm 2010, Ban giám khảo hỏi một thí sinh: – Em hiểu thế nào về câu “một túp lều tranh hai trái tim vàng”?
- Thưa Ban giám khảo, nếu có một túp lều tranh và hai quả tim vàng thì em sẽ rất hạnh phúc. Hai quả tim kia, một quả bán đi để mua đất, xây nhà, quả còn lại thì để mua xe, làm vốn ạ.
- !!!
Con trai hỏi bố:
- Bố ơi, con chán làm bài tập về nhà lắm rồi!
- Thôi nào con trai, có ai chết vì làm bài tập đâu nào!
- Nhưng con không muốn là trường hợp đầu tiên.
Bố dặn con:
- Phải đi học, có được bằng cấp thì mới đi làm kiếm được tiền.
- Nhưng bố lại nói với mấy anh thi trượt là: “Cứ có tiền là khắc có bằng” là sao ạ? Có phải định lý đảo luôn luôn đúng?
Bố của Hip-teen Sin-ja lo lắng nói với thầy hiệu trưởng:
- Tôi muốn thầy ngăn không cho con tôi chơi cá độ nữa. Tôi không biết nó học ở đâu nữa mà hồi hè nó toàn chơi trò này.
- Hãy để nó cho tôi.
Một tuần sau thầy hiệu trưởng gọi cho phụ huynh:
- Tôi nghĩ rằng tôi đã cho cậu ta một bài học đắt giá.
- Thầy làm như thế nào? – Ông bố hỏi.
- À tôi thấy trò ấy đang nhìn vào bộ râu của tôi và nói: “Con cá bộ râu của thầy là bộ râu giả”. Tôi liền nói: “Bao nhiêu tiền?”, và trò ấy trả lời là “5 bảng Anh”.
Ông bố tò mò:
- Điều gì xảy ra?
- Thì trò ấy đã kéo râu của tôi, một bộ râu thật. Tôi buộc cậu ta phải trả 5 bảng Anh. Nó ắt phải được một bài học đắt giá.
- Ôi, chết rồi. Thằng Hip-teen Sin-ja đã cá cược 10 bảng Anh với tôi rằng nó sẽ được thầy cho phép kéo râu của thầy.
- Hả?!
Bà mẹ chấn chỉnh cậu con trai học lớp 2:
- Sao mỗi lần bố ra ngoài con đều nhìn vào cái khẩu trang của bố chằm chằm thế?
- Tại tuần trước về quê con thấy ông dặn bố là “đừng để miếng thịt nó bịt lấy miệng”. Nên con kiểm tra xem bố có dùng khẩu trang bằng thịt thật không ấy mà.
- ?!!
Trong giờ học hóa, cô giáo hỏi cả lớp:
- Em nào có thể cho một ví dụ về phản ứng dây chuyền?
- Thưa cô, ví dụ như đầu năm, trường đòi học phí, hội phụ huynh đòi tiền sổ vàng, mẹ em bèn đòi bố đưa hết cả sổ lương, còn bố em lại phải về quê đòi ông bà bán gấp đất, đưa tiền để bố em giữ ạ.
- !!!
Chị mắng em trai:
- Mày đi học áo quần bẩn thế này mà cũng mặc à?
- Thế chị có giặt cho em đâu mà sạch.
- Mày muốn sạch thì phải tự giặt đi chứ. Thế đến lớp bạn mày không nói gì à?
- Có chứ, chúng nó nói: Thế mày không có chị à?
- ?!
Giáo viên nam hỏi đồng nghiệp:
- Anh đang làm gì đó?
- Đang lập lộ trình cho bao tử…
- Chuyện gì lạ vậy?
- Vì lương giáo viên hiện không đủ. Nhưng để giải quyết vấn đề này thì cần phải có lộ trình tăng lương… Nên tôi phải lập lộ trình cho bao tử song hành với lộ trình tăng lương từ nay cho đến đó…
- !!!
Một thí sinh đem “phao” vào phòng thi và liên tiếp bị bắt bài đến 4 lần. Khác như các lần trước, không đợi thí sinh này tiếp tục sử dụng tài liệu, giám thị tiến lại gần và đưa tay trước mặt cậu thí sinh:
- Nếu không muốn bị đình chỉ thi, hãy nộp bản thứ 5 ra đây.
Thí sinh ngỡ ngàng:
- Sao cô biết ạ!
- Thì trên bản photo của em có ghi “photo 5 bản” là gì?
Cô giáo hỏi một em bé ở nhà trẻ:
- Các con nghĩ ai thông minh hơn, con người hay động vật?
Một em bé nói:
- Động vật ạ!
- Tại sao vậy con?
- Vì khi con nói với con chó nó luôn hiểu, nhưng khi nó nói với con thì con chả hiểu gì.
Trong giờ đạo đức, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp:
- Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ, ca dao về người thầy.
Lớp im lặng. Thầy giáo gợi ý:
– Câu này có 2 chữ “mày” và “nên”.
Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại gợi ý:
- Câu này có cả 2 chữ “không” và “đố”.
Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết:
- Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ “thầy” và “làm”. Ðây là câu gì?
Cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên.
- Em cho biết đó là câu gì?
- Thầy giáo vui mừng hỏi.
- Thưa thầy đó là câu “Làm thầy mày không nên đố” !
Nỏ thần An Dương Vương
Thầy giáo kiểm tra đầu giờ:
- Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương?
Cả lớp im lặng. Thầy giáo bực quá bèn chỉ vào một học sinh hỏi:
- Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương?
Học sinh sợ sệt:
- Dạ, không phải em ạ.
Thầy bực quá đập bàn rầm rầm. Vừa lúc đó thầy Hiệu trưởng đi qua, thấy lớp ồn ào nên vào. Thầy giáo phân bua:
- Học sinh hồi này tệ quá. Tui hỏi ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không có học sinh nào trả lời được.
Thầy hiệu trưởng vỗ vai thầy giáo:
- Anh nói với anh Vương có gì cứ làm bản báo cáo với tui, tui sẽ đề nghị Ban giám hiệu trích quỹ ra đền, làm ầm ĩ lên làm gì mang tiếng chết!
Nói dối
Trên giảng đường, giáo sư tâm lý học nói:
-Bây giờ chúng ta đề cập đến khái niệm “nói dối”. Về vấn đề này, tôi đã viết trong công trình nghiên cứu khoa học của tôi, nhan đề “Bàn về sự nói dối”. Các anh, các chị, ai đã đọc cuốn sách ấy thì giơ tay lên.
Tất cả sinh viên đồng loạt giơ tay.
- Tuyệt lắm!, ông giáo sư nói tiếp, chúng ta vừa có một ví dụ rất sinh động cho bài giảng hôm nay. Cuốn sách của tôi còn chưa in xong.
Thầy giáo lười
Có một ông thầy rất lười biếng, thường kiếm cớ để không phải dạy dỗ gì cả. Một hôm ông vào lớp hỏi học sinh:
- Các em có biết hôm nay học cái gì không?
Cả lớp trả lời:
- Thưa thầy không!
Thầy tỏ vẻ giận dữ:
- Không biết? Vậy tới trường để làm cái gì? Về hết đi!
Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao.
Hôm sau, thầy giáo lại hỏi:
- Hôm nay các em có biết sẽ học cái gì không?
Cả lớp đồng thanh trả lời:
- Dạ biết!
- Đã biết hết rồi thì còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi!
Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp sẽ trả lời “có” và nửa lớp sẽ trả lời “không” xem thầy tính sao.
Ngày kế tiếp thầy hỏi:
- Các em biết hôm nay học cái gì không?
Nửa lớp trả lời:
- Thưa biết!
Nửa lớp còn lại thì đáp:
- Thưa không!
- Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn thầy về đi ngủ!
???!!!
Giáo sư logic
Một giáo sư môn logic học bị mất kính. Ông bèn suy luận: Ai lấy cắp? Đương nhiên là kẻ cắp rồi. Và tên này có thể bị cận thị, có thể không. Có thể hắn đã có kính, có thể chưa có. Nhưng nếu chưa có làm sao hắn có thể trông thấy kính của mình? Điều này chứng tỏ hắn không bị cận thị. Mà không bị cận thị thì đâu cần tới kính. Từ những giả thuyết trên, có thể kết luận là không ai lấy kính của mình cả. Chắc chắn nó nằm ở đâu đây thôi. Nhưng mình đã nhìn khắp rồi, không thấy gì cả. Mà mình nhìn được như vậy có nghĩa là mình đang đeo kính. A đúng rồi, kính đang nằm trên mũi của mình.
Thư giãn trước các kỳ thi 2010
Thầy giáo hỏi học sinh:
- Em nào cho tôi biết vì sao Nguyễn Trãi chỉ viết Cáo Bình Ngô mà không viết Cáo Bình Minh?
- Thưa thầy, nếu viết Cáo Bình Minh thì Nguyễn Trãi e ngại thế hệ sau sẽ có người hiểu lầm là một bài cáo miêu tả buổi bình minh ạ.
Một người ở xa đưa con ra Hà Nội dự kỳ thi đại học 2010. Khi về, ông nói chuyện với mấy người hàng xóm:
- Ở trên ấy, người ta sính dùng đồ Tây ghê lắm. Ngay đến cái hồ ở ngay trong nước mình thôi, của mình rành rành nhé, thế mà người ta cũng gọi là Hồ Tây cơ đấy.
Cô giáo nói với Hip-teen Sin-ja:
- Mới vào học được mấy ngày tại sao em không tả con chó để cô biết lực học của em thế nào?
- Cô ơi! Em đang cố viết về nó nhưng nó lại chạy mất.
Trong một cuộc thi người đẹp năm 2010, Ban giám khảo hỏi một thí sinh: – Em hiểu thế nào về câu “một túp lều tranh hai trái tim vàng”?
- Thưa Ban giám khảo, nếu có một túp lều tranh và hai quả tim vàng thì em sẽ rất hạnh phúc. Hai quả tim kia, một quả bán đi để mua đất, xây nhà, quả còn lại thì để mua xe, làm vốn ạ.
- !!!
Con trai hỏi bố:
- Bố ơi, con chán làm bài tập về nhà lắm rồi!
- Thôi nào con trai, có ai chết vì làm bài tập đâu nào!
- Nhưng con không muốn là trường hợp đầu tiên.
Bố dặn con:
- Phải đi học, có được bằng cấp thì mới đi làm kiếm được tiền.
- Nhưng bố lại nói với mấy anh thi trượt là: “Cứ có tiền là khắc có bằng” là sao ạ? Có phải định lý đảo luôn luôn đúng?
Bố của Hip-teen Sin-ja lo lắng nói với thầy hiệu trưởng:
- Tôi muốn thầy ngăn không cho con tôi chơi cá độ nữa. Tôi không biết nó học ở đâu nữa mà hồi hè nó toàn chơi trò này.
- Hãy để nó cho tôi.
Một tuần sau thầy hiệu trưởng gọi cho phụ huynh:
- Tôi nghĩ rằng tôi đã cho cậu ta một bài học đắt giá.
- Thầy làm như thế nào? – Ông bố hỏi.
- À tôi thấy trò ấy đang nhìn vào bộ râu của tôi và nói: “Con cá bộ râu của thầy là bộ râu giả”. Tôi liền nói: “Bao nhiêu tiền?”, và trò ấy trả lời là “5 bảng Anh”.
Ông bố tò mò:
- Điều gì xảy ra?
- Thì trò ấy đã kéo râu của tôi, một bộ râu thật. Tôi buộc cậu ta phải trả 5 bảng Anh. Nó ắt phải được một bài học đắt giá.
- Ôi, chết rồi. Thằng Hip-teen Sin-ja đã cá cược 10 bảng Anh với tôi rằng nó sẽ được thầy cho phép kéo râu của thầy.
- Hả?!
Bà mẹ chấn chỉnh cậu con trai học lớp 2:
- Sao mỗi lần bố ra ngoài con đều nhìn vào cái khẩu trang của bố chằm chằm thế?
- Tại tuần trước về quê con thấy ông dặn bố là “đừng để miếng thịt nó bịt lấy miệng”. Nên con kiểm tra xem bố có dùng khẩu trang bằng thịt thật không ấy mà.
- ?!!
Trong giờ học hóa, cô giáo hỏi cả lớp:
- Em nào có thể cho một ví dụ về phản ứng dây chuyền?
- Thưa cô, ví dụ như đầu năm, trường đòi học phí, hội phụ huynh đòi tiền sổ vàng, mẹ em bèn đòi bố đưa hết cả sổ lương, còn bố em lại phải về quê đòi ông bà bán gấp đất, đưa tiền để bố em giữ ạ.
- !!!
Chị mắng em trai:
- Mày đi học áo quần bẩn thế này mà cũng mặc à?
- Thế chị có giặt cho em đâu mà sạch.
- Mày muốn sạch thì phải tự giặt đi chứ. Thế đến lớp bạn mày không nói gì à?
- Có chứ, chúng nó nói: Thế mày không có chị à?
- ?!
Giáo viên nam hỏi đồng nghiệp:
- Anh đang làm gì đó?
- Đang lập lộ trình cho bao tử…
- Chuyện gì lạ vậy?
- Vì lương giáo viên hiện không đủ. Nhưng để giải quyết vấn đề này thì cần phải có lộ trình tăng lương… Nên tôi phải lập lộ trình cho bao tử song hành với lộ trình tăng lương từ nay cho đến đó…
- !!!
Một thí sinh đem “phao” vào phòng thi và liên tiếp bị bắt bài đến 4 lần. Khác như các lần trước, không đợi thí sinh này tiếp tục sử dụng tài liệu, giám thị tiến lại gần và đưa tay trước mặt cậu thí sinh:
- Nếu không muốn bị đình chỉ thi, hãy nộp bản thứ 5 ra đây.
Thí sinh ngỡ ngàng:
- Sao cô biết ạ!
- Thì trên bản photo của em có ghi “photo 5 bản” là gì?
Cô giáo hỏi một em bé ở nhà trẻ:
- Các con nghĩ ai thông minh hơn, con người hay động vật?
Một em bé nói:
- Động vật ạ!
- Tại sao vậy con?
- Vì khi con nói với con chó nó luôn hiểu, nhưng khi nó nói với con thì con chả hiểu gì.